Avatar tác giả

Bà cụ nhặt ve chai và hành trình không bỏ cuộc

Bà T. đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng vẫn ngày ngày còng lưng đẩy chiếc xe chở đầy ve chai qua những con phố ồn ào. Bà không có nhà cửa đàng hoàng, chỉ sống trong một căn phòng trọ nhỏ tồi tàn ở cuối con hẻm. Cuộc sống của bà là những ngày mưa nắng lang thang khắp nơi, nhặt từng lon bia, từng mẩu giấy vụn để bán lấy tiền mua bữa cơm qua ngày.

Cuộc đời bà là một chuỗi những mất mát. Chồng mất sớm, con trai duy nhất của bà thì bỏ nhà đi biệt tích từ lâu, để lại bà sống cô quạnh. Không ai chăm sóc, không ai nương tựa, bà chỉ còn biết dựa vào chính đôi tay mình để sống. Mỗi sáng, bà lọ mọ dậy từ tinh mơ, đi khắp các con đường, len lỏi vào từng bãi rác để tìm kiếm những thứ có thể bán được.

Dù cuộc sống vất vả là vậy, nhưng bà chưa bao giờ than vãn. "Còn làm được là còn sống, chứ ngồi một chỗ thì đói mất thôi!" – bà thường nói với những người hàng xóm. Đôi chân gầy guộc, đôi bàn tay run rẩy nhưng bà vẫn kiên trì, chưa từng bỏ cuộc.

Có những ngày, bà đi bộ hàng chục cây số, đôi dép sờn rách, bàn chân sưng tấy nhưng bà vẫn không ngừng bước. Nhiều người nhìn bà với ánh mắt thương cảm, có người giúp đỡ chút ít, nhưng bà chẳng bao giờ nhận không, lúc nào cũng lắc đầu bảo: "Tôi còn làm được, không dám phiền ai."

Dù nghèo khó, bà vẫn sống với lòng tự trọng và lương thiện. Mỗi lần nhặt được thứ gì đó có giá trị, bà đều cố gắng tìm chủ nhân để trả lại. Một lần, bà nhặt được một chiếc ví có nhiều tiền, thay vì giữ lại cho mình, bà mang đến đồn công an để nhờ tìm người mất. Chính sự lương thiện ấy đã khiến nhiều người cảm phục và yêu quý bà.

Cuộc sống có thể nghèo khó, nhưng bà vẫn luôn giữ nụ cười hiền hòa trên môi. Bà luôn tin rằng chỉ cần cố gắng, cuộc sống rồi sẽ bớt khổ hơn. Câu chuyện của bà là minh chứng cho tinh thần kiên cường và sự lương thiện giữa bao bộn bề khó khăn của cuộc sống.

Được đăng trên nền tảng Góc Kể Chuyện bởi thanhhlt