Avatar tác giả

Bài học từ chiếc ví đánh rơi

Một buổi sáng nọ, trên đường đi làm, tôi tình cờ nhặt được một chiếc ví da cũ rơi trên vỉa hè. Mở ra xem, tôi thấy bên trong có một số tiền khá lớn cùng với một tấm ảnh gia đình cũ kỹ và một chiếc giấy chứng minh thư ghi tên chủ nhân là ông K. – một người đàn ông đã ngoài sáu mươi. Tôi đứng phân vân hồi lâu, tự hỏi không biết người đánh rơi có quay lại tìm không.

Sau một chút suy nghĩ, tôi quyết định đến địa chỉ trên giấy tờ và tìm gặp chủ nhân của chiếc ví. Khi đến nơi, tôi gặp một người đàn ông già, dáng vẻ khắc khổ, đang tất tả đi ra khỏi nhà với khuôn mặt đầy lo lắng. Vừa thấy tôi, ông sững sờ, đôi mắt ánh lên sự hy vọng, rồi giọng run run hỏi: "Cậu... cậu có phải nhặt được chiếc ví của tôi không?"

Tôi gật đầu, đưa chiếc ví cho ông. Ông K. run rẩy mở ra kiểm tra, rồi ôm chầm lấy tôi, nước mắt rơm rớm: "Cảm ơn cậu nhiều lắm! Đây là số tiền tôi dành dụm cả tháng trời để gửi về quê cho con gái."

Khi nghe ông kể, tôi mới hiểu số tiền đó quan trọng với ông thế nào. Ông làm công việc bảo vệ ca đêm tại một khu chung cư, lương chẳng được bao nhiêu, từng đồng ông kiếm được đều gửi về quê lo cho con gái học hành. Tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và vui mừng vì đã không bỏ qua chiếc ví ấy.

Câu chuyện này đã dạy tôi bài học về sự trung thực và lòng nhân ái. Cuộc sống đôi khi thử thách ta bằng những tình huống đơn giản, và chính sự lựa chọn của ta sẽ định nghĩa giá trị con người. Từ đó, tôi luôn nhắc nhở bản thân rằng lòng trung thực không chỉ là một phẩm chất, mà còn là một cách để lan tỏa niềm tin và sự tốt đẹp đến mọi người xung quanh.

Được đăng trên nền tảng Góc Kể Chuyện bởi thanhhlt