Bầy Chim Én Trên Mái Nhà
Tuổi thơ của V. gắn liền với ngôi nhà nhỏ nằm bên triền đê, nơi mỗi sáng sớm đều vang vọng tiếng chim ríu rít. Nhưng ký ức đẹp nhất trong lòng V. là những ngày hè chờ đón bầy chim én về làm tổ trên mái nhà.
Cứ mỗi năm khi mùa hạ đến, bầy chim én lại bay về ríu rít quanh mái hiên. V. rất thích ngắm những chú chim nhỏ cần mẫn tha từng cọng rơm, nhành cỏ khô về xây tổ. Có lần, V. tò mò trèo lên mái nhà chỉ để nhìn rõ hơn tổ chim. Cậu bé háo hức đến mức trượt chân ngã xuống đất. Ba phải chạy ra đỡ cậu dậy, vừa lo vừa giận: "Con nghịch quá, ngã thế này thì sao hả?"
Nhưng chẳng lâu sau, ba lại mỉm cười khi thấy V. vẫn hăm hở ngồi ngắm bầy chim từ dưới sân. Một hôm, cậu bé phát hiện có một chú chim nhỏ bị rơi khỏi tổ. Chú chim yếu ớt, lông còn lơ thơ và không thể tự bay. V. cẩn thận mang chú chim vào nhà, lót ổ bằng lớp rơm mềm và nhờ mẹ tìm côn trùng nhỏ cho chú ăn.
Suốt một tuần, V. chăm sóc chú chim như một người bạn thân thiết. Cậu vui mừng khi thấy chú chim dần khỏe mạnh, đôi cánh vỗ phành phạch mỗi khi cậu chìa tay ra. Ngày chú chim đủ sức bay về với bầy đàn, V. vừa vui vừa tiếc nuối. Cậu đứng lặng nhìn theo cánh chim nhỏ khuất dần giữa bầu trời xanh.
Mỗi lần nhớ lại ký ức ấy, V. vẫn cảm thấy lòng mình ấm áp. Bầy chim én không chỉ mang đến niềm vui tuổi thơ mà còn dạy cậu biết yêu thương và trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống.
Bình luận (0)