Chiếc Ô Nhỏ Giữa Cơn Mưa
N và P là bạn thân từ những ngày còn học tiểu học. Họ lớn lên trong cùng một khu phố nhỏ, nơi những con hẻm ngoằn ngoèo gắn liền với tuổi thơ dữ dội của cả hai. N là một cậu bé mạnh mẽ, lúc nào cũng xông xáo và bảo vệ P, còn P thì nhút nhát và trầm tính hơn, luôn nép mình sau lưng N mỗi khi bị bọn trẻ hàng xóm trêu chọc.
Ngày đó, N và P thường đi học chung một con đường, dù trời nắng hay mưa, cả hai luôn sát cánh bên nhau. N thích chạy nhảy tung tăng, còn P thì lặng lẽ bước phía sau. Một lần, trời mưa lớn đột ngột, P mang theo một chiếc ô nhỏ, dù có thể tự che mình, nhưng cậu vẫn kiên nhẫn giơ ô che cho N. Thế là cả hai cứ thế lách qua những con phố ướt mưa, tiếng cười vang lên rộn rã dưới chiếc ô nhỏ bé.
Năm tháng trôi qua, N và P cùng lên thành phố học đại học. Nhưng rồi cuộc sống cuốn N vào những guồng quay mới, những mối quan hệ mới, dần dần cậu quên mất P. Những buổi hẹn thưa dần, những tin nhắn chỉ còn là vài dòng chào hỏi xã giao.
Một ngày nọ, khi đang vội vã chạy dưới cơn mưa bất chợt của thành phố, N chợt nhìn thấy một người đứng bên kia đường. Là P – vẫn dáng vẻ gầy gò, vẫn chiếc ô nhỏ ngày nào. P lặng lẽ đứng đợi N, như thể cậu chưa bao giờ quên lời hẹn của ngày xưa.
N bỗng thấy tim mình thắt lại. Cậu bước nhanh đến, nép mình dưới chiếc ô nhỏ bé, giống như ngày còn bé. Họ nhìn nhau, không cần nói gì cả, nhưng trong khoảnh khắc ấy, N hiểu rằng tình bạn thật sự không cần gặp nhau mỗi ngày, mà là luôn có mặt vào những lúc cần thiết, như chiếc ô che mưa năm nào.
Từ đó, N dành thời gian nhiều hơn cho P, và họ lại tiếp tục đồng hành cùng nhau trên con đường cuộc đời, bất kể mưa hay nắng.
Bình luận (0)