Avatar tác giả

Chiếc Vé Xe Buýt Cuối Cùng

Trên chuyến xe buýt đông đúc buổi chiều, Hùng ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, ánh mắt hướng về dòng người tấp nập ngoài kia. Anh vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi, nhưng tâm trí lại tràn ngập những suy nghĩ về gia đình. Đã hơn ba năm nay, Hùng không về thăm nhà. Công việc bận rộn, áp lực cuộc sống khiến anh dần quên đi những bữa cơm gia đình, những câu chuyện ấm áp cùng cha mẹ.

Chiếc điện thoại trong túi rung lên, là một tin nhắn từ mẹ: "Mẹ nhớ con lắm, Tết này con có về không?". Hùng thở dài, định gõ vài chữ từ chối như những lần trước, nhưng rồi bỗng dưng một hình ảnh ùa về – ngày anh rời quê lên thành phố, mẹ đã dúi vào tay anh một xấp vé xe buýt với lời dặn: "Mỗi tháng về thăm nhà một lần con nhé." Nhưng những tấm vé ấy vẫn còn nguyên trong ngăn kéo, bụi phủ đầy.

Buổi tối hôm đó, Hùng về phòng trọ, lục tìm chiếc vé xe buýt mẹ đưa năm nào. Nhìn tấm vé cũ kỹ, lòng anh bỗng nghẹn lại. Đêm ấy, anh thức trắng, đọc lại những tin nhắn mẹ đã gửi trong suốt ba năm qua, những dòng tin yêu thương nhưng chẳng bao giờ nhận được lời hồi đáp đủ đầy.

Sáng hôm sau, Hùng xếp gọn hành lý, cầm tấm vé xe buýt cuối cùng, bắt chuyến xe về nhà. Vừa bước xuống xe, anh thấy mẹ đứng trước cổng, dáng người gầy gò hơn xưa, nhưng nụ cười thì vẫn dịu dàng như ngày nào.

Từ giây phút ấy, Hùng hiểu rằng, dù đi xa đến đâu, dù thành công đến mức nào, gia đình vẫn là nơi duy nhất luôn chờ anh quay về.

Được đăng trên nền tảng Góc Kể Chuyện bởi thanhhlt