Lời hứa dưới cơn mưa
M. và K. gặp nhau lần đầu tiên vào một buổi chiều mùa hè, khi cơn mưa bất chợt trút xuống thành phố. Cả hai cùng trú mưa dưới một mái hiên nhỏ. M. là cô gái sôi nổi, yêu thích những điều lãng mạn, còn K. là chàng trai trầm lặng, luôn giữ trong mình những nỗi niềm riêng. Dưới cơn mưa hôm ấy, họ trò chuyện, cười đùa như thể đã quen nhau từ lâu.
Sau lần gặp gỡ định mệnh ấy, họ thường xuyên hẹn nhau vào những buổi chiều mưa. Những con phố ướt át, những quán cà phê nhỏ, những câu chuyện không đầu không cuối trở thành kỷ niệm đẹp đẽ của họ. M. yêu mưa, cô bảo rằng mưa làm mọi thứ trở nên dịu dàng hơn. K. không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt đầy yêu thương.
Một ngày nọ, M. nói với K. rằng cô sắp phải rời thành phố để theo đuổi ước mơ của mình. Cô muốn đi đến những vùng đất mới, muốn trải nghiệm nhiều hơn trước khi quyết định dừng chân. K. lặng người, nhưng vẫn mỉm cười: “Anh sẽ đợi.”
Ngày M. rời đi, trời lại đổ mưa, như thể mọi thứ đều đang níu kéo bước chân cô. K. đứng đó, nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của cô khuất dần trong màn mưa. M. không quay lại, nhưng cô biết, có một người vẫn đang chờ cô ở nơi này.
Nhiều năm sau, M. trở về vào một buổi chiều mưa khác. Cô đứng dưới mái hiên cũ, lặng lẽ chờ đợi. K. vẫn ở đó, như ngày nào, vẫn nụ cười dịu dàng và ánh mắt đầy yêu thương. Cuộc đời đôi khi là những vòng tròn kỳ lạ, dù có đi xa đến đâu, những người thực sự dành cho nhau rồi cũng sẽ tìm về.
Bình luận (0)