Lời Tỏ Tình Dưới Trăng
H. chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có một kỷ niệm đặc biệt như thế dưới ánh trăng mùa thu năm ấy. Đó là buổi tối của lễ hội trung thu tại trường đại học, khi sân trường ngập tràn ánh sáng đèn lồng và tiếng cười nói rộn ràng.
H. và nhóm bạn quyết định tham gia cuộc thi làm lồng đèn để góp vui cho lễ hội. Sau nhiều giờ mày mò, họ tạo ra một chiếc lồng đèn hình ngôi sao lớn, bên trong thắp sáng bằng những ngọn nến lung linh. Khi cuộc thi kết thúc, cả nhóm rủ nhau ra bãi cỏ phía sau trường để thả đèn và tận hưởng không khí yên bình.
Trăng đêm ấy tròn và sáng vằng vặc. Gió thổi nhẹ khiến những chiếc lồng đèn bay bổng trong không trung. H. ngồi bên cạnh P. – cậu bạn thân mà cô luôn thầm thích từ năm nhất. Không gian yên tĩnh, chỉ còn tiếng lá xào xạc và ánh trăng trải dài khắp nơi.
Bất chợt, P. quay sang nhìn H., ánh mắt nghiêm túc khác hẳn thường ngày. "H. này, mình có điều muốn nói," cậu khẽ cất lời. Trái tim H. bỗng đập loạn nhịp.
"Ừ, cậu nói đi," cô cố giữ giọng bình tĩnh.
P. hít một hơi sâu rồi nói: "Mình thích cậu từ rất lâu rồi. Mình không biết bây giờ có phải là thời điểm thích hợp để nói không, nhưng mình không muốn chờ đợi nữa."
H. sững người, cảm giác vừa bất ngờ vừa hạnh phúc tràn ngập trong lòng. Cô nhìn P., môi khẽ nở nụ cười: "Mình cũng thích cậu."
Dưới ánh trăng sáng rực, lời tỏ tình của họ hòa quyện cùng ánh sáng của những chiếc lồng đèn bay cao. Đêm hôm ấy không chỉ là một lễ hội trung thu đơn thuần mà còn là cột mốc đánh dấu một tình yêu đẹp đẽ bắt đầu từ thanh xuân.
Giờ đây, dù nhiều năm đã trôi qua, H. vẫn nhớ mãi khoảnh khắc đặc biệt ấy. Trăng thu vẫn sáng như ngày nào, nhưng kỷ niệm năm ấy mãi là ánh sáng lung linh trong ký ức thanh xuân của cô.
Bình luận (0)