Avatar tác giả

Những Chiếc Diều Tuổi Thơ

Tuổi thơ của M. gắn liền với cánh đồng xanh mướt ở quê nhà, nơi mỗi buổi chiều đều rộn rã tiếng cười của lũ trẻ trong xóm. Trong những ký ức đẹp nhất, M. nhớ mãi những ngày chạy theo những cánh diều sặc sỡ bay lượn trên bầu trời.

Hồi đó, diều không phải mua sẵn như bây giờ. Lũ trẻ tự tay làm diều bằng giấy màu, khung tre và keo dán từ cơm nguội. Chiếc diều của M. lúc nào cũng có hình ngôi sao năm cánh rực rỡ, với chiếc đuôi dài phất phơ trong gió. Có hôm, M. dán diều không khéo, cánh diều bay chưa được bao xa đã rơi xuống ruộng lúa. Cô và đám bạn cười nắc nẻ, rồi lại hí hoáy sửa chữa để thả tiếp.

Có một buổi chiều, trời bỗng nổi gió lớn. Lũ trẻ hò nhau ra đồng thả diều, cánh diều của M. bay cao vút, nhỏ dần thành một chấm nhỏ giữa bầu trời. Gió ngày càng mạnh, dây diều căng cứng. Bất chợt, sợi dây bị đứt. Cánh diều màu sắc ấy bay xa tít tắp, biến mất sau rặng tre xanh ngắt. M. đứng lặng người, tiếc ngẩn ngơ.

Ba cô thấy vậy liền an ủi: "Diều bay xa là đi tìm tự do, con đừng buồn." Nghe vậy, cô bé chỉ gật đầu nhưng trong lòng vẫn ấm ức. Ngày hôm sau, ba đã làm cho M. một chiếc diều mới, đẹp hơn và bền hơn. Cô vui mừng ôm lấy ba và cảm thấy hạnh phúc vô bờ.

Giờ đây, khi đã lớn, mỗi lần nhìn thấy cánh diều bay lượn giữa bầu trời xanh, M. lại nhớ về tuổi thơ vô tư và những bài học giản dị nhưng sâu sắc từ ba mình.


Được đăng trên nền tảng Góc Kể Chuyện bởi huyvan