Avatar tác giả

Bài học từ người lao công trong đêm

Tôi vẫn còn nhớ rất rõ hình ảnh người phụ nữ lao công quét rác trên con đường trước cổng trường đại học mỗi đêm. Bà tên L., dáng người nhỏ bé, khoác trên mình chiếc áo phản quang cũ kỹ, đôi tay cặm cụi thu gom từng cọng rác trên vỉa hè khi mọi người đã say giấc.

Hồi đó, tôi thường thức khuya để ôn thi, mỗi khi ra ban công nhìn xuống đường, tôi lại thấy bà. Dù là mùa đông lạnh giá hay những đêm mưa phùn ướt át, bà vẫn lặng lẽ làm công việc của mình mà không một lời than vãn.

Một lần, tôi vô tình làm đổ một cốc cà phê từ trên lan can xuống đường. Hốt hoảng, tôi chạy xuống xin lỗi và định quét dọn. Bà L. mỉm cười hiền hậu, nhẹ nhàng nói: "Không sao đâu cháu, công việc của bà là giữ cho đường phố sạch đẹp mà." Nhưng từ trong giọng nói của bà, tôi cảm nhận được sự vất vả mà có lẽ cả đời bà chưa từng than phiền.

Sau lần đó, tôi bắt đầu chú ý đến công việc của bà nhiều hơn. Bà L. không chỉ đơn thuần là một người quét rác, mà còn là một người tận tụy, yêu công việc của mình bằng tất cả sự chân thành. Mỗi sáng sớm, khi mọi người thức dậy, con đường đã sạch bong, nhưng ít ai biết rằng đó là kết quả của những đêm dài bà âm thầm làm việc.

Bài học tôi rút ra từ bà L. là sự tận tâm và lòng kiên trì. Không phải ai cũng có thể làm công việc lao động tay chân nặng nhọc trong thời gian dài mà vẫn giữ được nụ cười trên môi. Chính sự cống hiến thầm lặng của những con người như bà đã khiến cuộc sống này trở nên tốt đẹp hơn, dù đôi khi ta không nhận ra.

Từ đó, tôi học được cách trân trọng những người lao động quanh mình, dù họ làm công việc gì đi chăng nữa. Vì mỗi người, với công việc nhỏ bé của mình, đều góp phần xây dựng nên một xã hội tốt đẹp và đáng sống.

Được đăng trên nền tảng Góc Kể Chuyện bởi thanhhlt