Avatar tác giả

Bức tranh còn dang dở

P. là một họa sĩ, cả tuổi trẻ của anh dành để vẽ nên những bức tranh về phố phường Hà Nội – nơi mà anh sinh ra và lớn lên. Những bức tranh của P. luôn phảng phất một chút hoài niệm, một chút cô đơn, giống như chính con người anh.

Ngày nọ, khi đang ngồi bên khung cửa sổ của quán cà phê cũ, P. tình cờ gặp Y. – cô gái với mái tóc dài và ánh mắt buồn lặng lẽ. Y. đến quán mỗi ngày, luôn ngồi một góc, đọc sách và viết những dòng chữ nhỏ trong cuốn sổ tay.

Sự lặng lẽ của Y. khiến P. bị cuốn hút, và chẳng biết từ khi nào, cô đã trở thành nguồn cảm hứng cho những bức tranh của anh. P. bắt đầu vẽ Y. – từ những nét phác thảo ban đầu, cho đến khi hình ảnh cô dần hiện lên rõ ràng trên từng nét cọ.

Một ngày nọ, P. mạnh dạn bắt chuyện với Y. Họ dần trở nên thân thiết hơn, chia sẻ với nhau về những nỗi niềm trong cuộc sống. Y. nói rằng cô từng trải qua một mối tình không trọn vẹn, và bây giờ, cô đang cố gắng tìm lại bản thân mình. P. hiểu rằng trái tim cô vẫn chưa thể mở cửa hoàn toàn, nhưng anh vẫn kiên nhẫn chờ đợi.

Dần dần, Y. cũng cảm nhận được sự ấm áp mà P. mang lại. Họ cùng nhau lang thang khắp các con phố, cùng nhau vẽ nên những mảnh ghép của cuộc sống. Y. đã dần cười nhiều hơn, và P. tin rằng, tình yêu có thể hàn gắn mọi vết thương.

Nhưng rồi, một ngày, Y. quyết định rời thành phố để theo đuổi một cơ hội mới. Cô nói với P.: “Em cần phải đi để tìm lại chính mình.” P. không níu kéo, anh chỉ lặng lẽ nhìn cô rời xa, như thể anh đã biết trước kết cục này.

Bức tranh P. vẽ về Y. vẫn còn dang dở, nhưng anh không tô màu thêm nữa. Anh giữ lại nó như một ký ức đẹp đẽ về một cô gái đã từng đi ngang qua cuộc đời anh – nhẹ nhàng, mong manh nhưng cũng đủ để làm trái tim anh rung động.

Dẫu không thể đi cùng nhau đến cuối con đường, nhưng với P., Y. vẫn là gam màu đặc biệt nhất trong cuộc đời anh.

Được đăng trên nền tảng Góc Kể Chuyện bởi huyvan