Avatar tác giả

Cửa hàng tạp hóa của mẹ

Cửa hàng tạp hóa nhỏ của mẹ tôi nằm nép mình trong một con hẻm nhỏ, giữa những căn nhà cao tầng mới mọc lên san sát. Quán không rộng, chỉ đủ để kê vài kệ hàng với đủ thứ linh tinh từ gói mì, chai dầu gội đến những viên kẹo bé xíu. Nhưng với tôi, nơi đây là cả một thế giới đầy ắp ký ức và yêu thương.

Mẹ tôi đã gắn bó với cửa hàng này gần hai mươi năm. Từ ngày ba mất, một mình mẹ vừa làm mẹ, vừa làm cha, chắt chiu từng đồng để nuôi hai anh em tôi khôn lớn. Mỗi sáng sớm, mẹ lại mở cửa hàng, lau dọn từng kệ hàng, sắp xếp lại mấy món đồ chơi cũ mà lũ trẻ trong xóm vẫn thường ghé qua ngắm nghía.

Ngày bé, tôi thích nhất là ngồi sau quầy hàng, nhìn mẹ khéo léo cân từng lạng đường, thảy vào tay bọn trẻ những chiếc kẹo đầy màu sắc, và hỏi han từng người khách bằng chất giọng ấm áp của mình. Mẹ nhớ rõ sở thích của từng đứa trẻ trong xóm: thằng T. thích bánh quy giòn, con bé H. mê sữa chua dâu, còn bác N. cứ đúng 9 giờ sáng là ghé mua chai nước mắm quen thuộc.

Cuộc sống ngày càng hiện đại, người ta thích đến các siêu thị lớn hơn, nhưng cửa hàng nhỏ của mẹ vẫn không thiếu khách. Người ta ghé không chỉ để mua hàng, mà còn để nghe mẹ tôi kể vài ba câu chuyện làng xóm, hỏi han nhau vài điều về cuộc sống thường ngày. Tôi hiểu rằng, cửa hàng nhỏ này không chỉ là nơi buôn bán, mà còn là một phần ký ức không thể thay thế trong lòng nhiều người.

Mỗi lần về nhà, tôi lại thấy mẹ vẫn tất bật với cửa hàng, đôi bàn tay đã nhăn nheo nhưng vẫn thoăn thoắt sắp xếp mọi thứ gọn gàng. "Chừng nào con còn về, mẹ còn mở cửa hàng, để lúc con cần, vẫn có nơi để tìm về" – mẹ cười hiền bảo thế. Và tôi hiểu rằng, dù có đi đâu, nơi này vẫn mãi là góc nhỏ thân thương trong cuộc đời tôi.

Được đăng trên nền tảng Góc Kể Chuyện bởi thanhhlt