Ký Ức Ngày Hè Ở Thành Phố Lạ
Thời thanh xuân của H. là những chuyến đi khám phá thế giới rộng lớn bên ngoài vùng quê yên bình nơi cô sinh ra và lớn lên. Nhưng chuyến đi đáng nhớ nhất với cô là mùa hè năm cuối đại học, khi cô quyết định lên Đà Lạt làm tình nguyện viên cho một dự án bảo vệ rừng.
Đó là lần đầu tiên H. xa nhà lâu đến thế. Thành phố Đà Lạt với những con dốc quanh co và khí hậu se lạnh khiến cô vừa háo hức vừa có chút lo lắng. Những ngày đầu ở trại tình nguyện, H. gặp không ít khó khăn vì chưa quen với công việc chăm sóc cây rừng và sinh hoạt chung với nhiều bạn bè xa lạ. Nhưng nhờ sự giúp đỡ và cổ vũ của mọi người, cô dần hòa nhập và tìm thấy niềm vui trong công việc.
Có một buổi chiều, cả nhóm tình nguyện kéo nhau lên đỉnh núi để ngắm hoàng hôn. Trời hôm ấy trong veo, ánh nắng cuối ngày nhuộm vàng cả cánh rừng bạt ngàn. H. đứng giữa khung cảnh ấy, lòng nhẹ bẫng như trút bỏ mọi lo toan. Một người bạn quay sang nói: "Thanh xuân mình ngắn ngủi lắm, may mà mình đã chọn đến đây để có những kỷ niệm đáng nhớ như thế này."
Câu nói ấy khiến H. suy nghĩ mãi. Trước đây, cô luôn sống theo kế hoạch, lo lắng cho tương lai mà quên mất việc tận hưởng hiện tại. Nhưng khoảnh khắc ấy trên đỉnh núi đã thay đổi suy nghĩ của cô.
Những ngày tiếp theo, H. sống hết mình với công việc tình nguyện. Cô cùng nhóm bạn trồng cây, thu dọn rác và tham gia các buổi chia sẻ về bảo vệ môi trường. Mỗi đêm, cả nhóm lại quây quần bên đống lửa, kể cho nhau nghe những câu chuyện về ước mơ và hoài bão.
Khi mùa hè kết thúc, H. trở về thành phố với trái tim tràn đầy năng lượng. Chuyến đi ấy không chỉ mang lại cho cô những kỷ niệm đẹp mà còn giúp cô học được cách trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống.
Mỗi khi nhớ lại thời thanh xuân rực rỡ ấy, H. luôn mỉm cười vì biết rằng mình đã sống hết mình và không để lãng phí một giây phút nào.
Bình luận (0)