Người cha và hành trình kiếm sống
Ông L. là một người đàn ông trạc ngoài năm mươi, mái tóc lốm đốm bạc, gương mặt hằn rõ những nếp nhăn của thời gian và mưu sinh. Ông là một tài xế xe ôm, ngày ngày rong ruổi khắp các con đường để kiếm từng đồng nuôi gia đình. Chiếc xe cũ kỹ đã theo ông hơn chục năm trời, dẫu máy móc có khi trục trặc, nhưng ông vẫn kiên trì bám trụ với công việc này vì nó là nguồn sống duy nhất của cả nhà.
Bà H. – vợ ông – bị bệnh khớp nhiều năm, không thể lao động nặng. Hai đứa con ông, một đứa học đại học, đứa còn lại đang học cấp ba, tiền học phí ngày càng đè nặng lên vai người cha già. Dẫu vậy, ông L. chưa từng để lộ sự mệt mỏi trước mặt các con. Mỗi sáng, ông rời nhà từ lúc trời còn tờ mờ tối, tối muộn mới trở về với khuôn mặt lấm tấm bụi đường và đôi tay chai sạn vì cầm lái suốt ngày dài.
Có những hôm trời mưa lạnh buốt, khách khứa thưa thớt, ông L. ngồi co ro bên chiếc xe, nhưng vẫn kiên nhẫn chờ từng cuốc xe dù nhỏ nhất. Ông thường nói với bạn bè: "Chỉ cần mình cố gắng, không ngại khổ thì mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn." Những ngày lễ Tết, khi mọi người sum họp bên gia đình, ông vẫn lặng lẽ chạy xe, gom góp từng đồng để có một cái Tết đầy đủ cho vợ con.
Dù vất vả là vậy, nhưng ông chưa bao giờ than thở. Mỗi lần con cái đạt kết quả học tập tốt, ông lại cười thật tươi, bảo rằng: "Chỉ cần các con học hành giỏi giang, ba cực khổ mấy cũng không sao." Chính sự hy sinh thầm lặng của ông là động lực để các con cố gắng hơn, quyết tâm học hành để có thể báo đáp công ơn của người cha vĩ đại.
Những năm tháng khó khăn ấy rồi cũng dần qua đi. Ngày con trai ông tốt nghiệp và có công việc ổn định, ông mỉm cười mãn nguyện. Ông không cần gì nhiều, chỉ mong các con có cuộc sống tốt hơn mình, không phải chạy xe trong nắng mưa như ông. Đối với ông, hạnh phúc lớn nhất là được nhìn thấy gia đình mình đủ đầy và hạnh phúc.
Câu chuyện của ông L. là minh chứng cho sự kiên trì, lòng yêu thương vô bờ bến của bậc làm cha mẹ. Dù khó khăn đến đâu, chỉ cần có tình yêu và nghị lực, mọi gian truân đều có thể vượt qua.
Bình luận (0)