Người thợ hồ và giấc mơ về một ngôi nhà
Ông K. là một người thợ hồ đã gắn bó với nghề hơn 20 năm, ngày ngày dầm mưa dãi nắng trên những công trình lớn nhỏ khắp thành phố. Dáng người gầy guộc, làn da sạm đen, đôi bàn tay chai sần là dấu ấn của những năm tháng vất vả không ngừng nghỉ. Ông làm việc không quản ngày đêm, chỉ mong dành dụm đủ tiền để xây một ngôi nhà nhỏ cho vợ con ở quê.
Quê ông K. là một vùng đất nghèo, quanh năm bão lũ. Vợ ông, bà H., tần tảo với vài sào ruộng, một tay chăm sóc hai đứa con ăn học. Mỗi lần về quê, nhìn căn nhà cũ dột nát mỗi khi mưa xuống, lòng ông lại quặn thắt. "Ráng thêm chút nữa, có căn nhà kiên cố rồi không lo gió mưa nữa" – đó là ước mơ lớn nhất của ông.
Nhưng cuộc sống không bao giờ dễ dàng. Công việc của người thợ hồ luôn tiềm ẩn rủi ro. Có lần, khi đang làm trên tầng cao, ông trượt chân ngã xuống, bị chấn thương nặng. Đau đớn là vậy, nhưng ông chỉ nghỉ vài tuần rồi lại lao vào công việc, vì nếu không làm, cả nhà sẽ chẳng có thu nhập.
Mỗi tối, sau một ngày dài làm việc, ông K. thường ngồi một mình ở góc công trình, mở chiếc điện thoại cũ kỹ để xem ảnh vợ con. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của con trai khi nhận được sách vở mới, ông lại có thêm động lực để cố gắng.
Sau nhiều năm làm lụng vất vả, cuối cùng ông cũng tích góp đủ tiền để xây một căn nhà nhỏ ở quê. Ngày căn nhà hoàn thiện, ông đứng lặng nhìn từng viên gạch, từng viên ngói – tất cả đều là mồ hôi, là nước mắt của ông trong suốt những năm tháng ròng rã. Căn nhà không lớn, nhưng đủ để che nắng che mưa, đủ để ông yên tâm rằng vợ con mình sẽ không còn khổ sở vì giông bão.
Câu chuyện của ông K. là minh chứng cho nghị lực phi thường của những người lao động chân tay. Dù cuộc sống có khó khăn, nhưng chỉ cần có tình yêu thương và sự kiên trì, giấc mơ nào cũng có thể thành hiện thực.
Bình luận (0)