Ông thợ sửa xe đầu ngõ
Ngay đầu con hẻm nhỏ, có một tiệm sửa xe cũ kỹ của ông T. – một người đàn ông đã ngoài sáu mươi nhưng vẫn ngày ngày cặm cụi với từng con ốc, từng chiếc bánh xe đã mòn vẹt. Cửa tiệm của ông T. không sang trọng, chỉ là một mái tôn nhỏ xập xệ, bên trong đầy những dụng cụ sửa chữa cũ kỹ, chiếc kệ gỗ chứa đủ loại bu lông, ốc vít, và những lốp xe treo lủng lẳng trên tường.
Ông T. vốn là thợ sửa xe lâu năm, từng làm việc ở một xưởng lớn, nhưng sau khi nghỉ hưu, ông quay về mở tiệm nhỏ này để tiếp tục với niềm đam mê và cũng để giúp đỡ bà con xung quanh. Mỗi ngày, từ sáng sớm, ông đã có mặt ở tiệm, cẩn thận kiểm tra từng chiếc xe, đôi bàn tay chai sạn nhưng vẫn làm việc một cách chính xác, tỉ mỉ.
Bà con quanh khu phố ai cũng quý ông T. vì ông không chỉ sửa xe giỏi mà còn rất tốt bụng. Những đứa trẻ đi học bị xịt lốp giữa đường, ông vá miễn phí. Người lao động nghèo không đủ tiền sửa xe, ông chỉ lấy giá tượng trưng, có khi còn giúp họ trả dần. Ông luôn bảo: "Giúp người ta một chút, mình vui cả ngày."
Hơn ba mươi năm làm nghề, ông không chỉ sửa xe mà còn sửa cả những câu chuyện buồn của khách. Họ đến đây, không chỉ để nhờ ông thay xích hay bơm bánh, mà còn để trò chuyện, để nghe những lời khuyên chân thành từ một người đàn ông từng trải.
Dù thời gian trôi qua, thành phố ngày càng phát triển với những tiệm sửa xe hiện đại hơn, nhưng nhiều người vẫn tìm về tiệm sửa xe nhỏ của ông T. Bởi họ biết, ở đây không chỉ có sự tận tụy, mà còn có cái tình, cái nghĩa của một người thợ chân chất với cuộc đời.
Bình luận (0)